Ôm nỗi đau ngủ vùi
Quấn tròn trong chăn cũ
Để ta mãi còn mơ.
Đôi khi niềm hạnh phúc
Là trông ngóng một người
Mà chẳng tin chờ đợi
Có mang người đến không?
Đôi khi niềm hạnh phúc
Chỉ là yêu một người
Dù biết rằng buồn vui
Theo mặt trời lặn mọc
Đôi khi niềm hạnh phúc
Chỉ là thấy em cười
Để biết trên trần đời
Nụ cười em đẹp nhất
Đôi khi niềm hạnh phúc
Là về bên mái nhà
Có vợ và con nhỏ
Bữa cơm chiều đơn sơ
Đôi khi niềm hạnh phúc
Chỉ nho nhỏ vậy thôi
Bếp cơm chiều lên khói
Tiếng con gọi mẹ cha.
No comments:
Post a Comment